“Ngụy binh cũng là con dân nước Việt, nhưng vì dại mà đi lầm đường, cho nên tôi và Chính phủ sẵn sàng tha thứ những người sớm biết lỗi và quay về với đại gia đình kháng chiến”
Là lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh trích trong “Thư gửi các ngụy binh”, đăng trên Báo Cứu quốc, số 1915, ra ngày 28 tháng 9 năm 1951. Lời của Bác thể hiện rõ tấm lòng khoan dung, độ lượng của Đảng, Chính phủ đối với tất cả mọi đối tượng, trong đó có những người lầm đường, lạc lối nay mong muốn trở về.
Tư tưởng, phẩm chất khoan dung, nhân ái Hồ Chí Minh biểu hiện ở lòng yêu thương sâu sắc đối với con người, ở cái nhìn rộng lượng đối với những giá trị khác biệt với mình, ở sự tôn trọng niềm tin của người khác, không độc tôn chân lý, không áp đặt ý kiến của mình lên người khác, xa lạ với mọi thái độ kỳ thị, cuồng tín, giáo điều. Đây là sự biểu hiện niềm tin của Người vào phần tốt đẹp, phần thiện trong mỗi con người, dù nhất thời họ có lầm lạc, nhỏ nhen, thấp kém... Hồ Chí Minh luôn tin rằng với sức mạnh cảm hoá của cách mạng và của giáo dục, những con người nhất thời lầm lạc vẫn có thể cải tạo, vươn lên, trở thành có ích cho xã hội, bởi theo Bác: Hiền, dữ phải đâu là tính sẵn/ phần nhiều do giáo dục mà nên.